Toàn Gia Thăng Cấp - Chương 8: Chợ đêm

Khai thác tài nguyên ở Tảo Lâm.

Trong ký ức của Jiwon cũng có sự kiện này. Chỉ tiếc là ở kiếp trước, trình độ cậu quá thấp kém nên chỉ có thể xin làm culi khuân vác cho một nhóm Thợ săn lớp trên, nhận thù lao vài đồng bạc lẻ.

Nhưng Jiwon hôm nay đã khác với ngày trước. Với những tri thức và kinh nghiệm đã tích lũy được, Jiwon sẽ tận dụng triệt để cơ hội này, nhằm thăng cấp cho bản thân và đồng đội. 

Đương nhiên, muốn đạt được thành tựu lớn thì phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Chỉ còn vài giờ nữa là tàu cập bến Tảo Lâm, cậu phải hành động ngay mới kịp.

Việc đầu tiên cần phải làm là bán tinh thể mana thu được từ lũ Ngón tay Quỷ. Trọng trách này được giao cho Sol Kang. Là đại tiểu thư của một hào môn thế gia, gây dựng cơ nghiệp từ nghề buôn bán, sẽ không ai nghi ngờ khi thấy Sol Kang cầm hơn 500 tinh thể mana đi giao dịch.

Hơn nữa, Jiwon chưa muốn bộc lộ năng lực của mình quá sớm. Nếu bán hàng cho đối tác của gia tộc Sol, những thương vụ của nhóm Jiwon có thể giữ kín thêm một thời gian nữa.

Trong lúc chờ Sol Kang, Jiwon cùng Kana và Ryoo Bin đi dạo quanh khu chợ đêm. Khu chợ được xây dựng ở tầng hầm thứ hai của tàu Hy Vọng, cách Học viện Thợ săn không xa. Ngày thường, nơi đây chủ yếu bán các loại đồ gia dụng và lương thực thực phẩm, nhưng vào những dịp đặc biệt như thế này, sẽ xuất hiện những gian hàng vũ khí, vật phẩm, tạo tác và cả dược liệu nữa.

Bước vào khu chợ, đã thấy người chen nhau mua sắm, các ngả đường đầy ắp hàng hóa muôn màu muôn vẻ. Có lẽ vì tàu sắp cập bến Tảo Lâm, nên trong chợ có rất nhiều thanh thiếu niên mặc đồng phục Học viện Thợ săn. Ai cũng muốn mua sắm vài món đồ hữu ích để chuẩn bị cho ngày mai.

Đi được một đoan, cả nhóm thấy một đám học viên túm tụm bên cạnh một người bán hàng rong. Tiếng rao hàng của người đó vang lảnh lót.

"Chiến phục chất lượng giá rẻ cho Thợ săn mới vào nghề đây! Bộ đồ Đồng Thau dành cho chiến sĩ, Cung thủ và Thích khách! Bộ đồ Vải Da dành cho Thuần thú sư, Linh mục và Pháp sư! Tất cả đều là vật phẩm Tinh chế, có hiệu ứng đi kèm! Mại dzô mại dzô!!!"

Đúng như lời rao hàng, Đồng Thau và Vải Da là những bộ chiến phục cơ bản dành cho Thợ săn mới vào nghề. Gọn nhẹ, thuận tiện, giá rẻ lại dễ sử dụng; hầu như học viên Sơ cấp nào cũng cố gắng mua lấy một bộ như thế này.

"Bộ này bao nhiêu tiền?" - Một học viên rón rén hỏi.

"Hai ngàn Bollar!" - Người bán hàng rong nhanh nhẹn trả lời.

"Trời!" - Vài học viên sững sờ thốt lên. Số tiền này đủ cho một gia đình chi tiêu suốt cả năm.

Thấy vậy, người bán hàng rong nheo mắt: "Mấy bộ đồ ta mang tới hôm nay đều là sản phẩm Tinh chế, không phải loại thường! Mỗi món đều có hiệu ứng đi kèm, không những gia tăng sức tấn công, sức phòng thủ mà còn giúp hồi phục một phần sinh lực sau khi tiêu diệt quái vật! Nếu mặc đủ cả bộ, sẽ kích hoạt thêm hiệu ứng tăng tốc độ, vô cùng hữu dụng trên chiến trường."

Những lời ông ta nói hoàn toàn chính xác. Tuy nhiên, mức giá này quá cao so với túi tiền của các học viên thông thường, nên tốp thanh thiếu niên này chỉ có thể thèm thuồng ngắm nghía.

"Chết tiệt! Những hai ngàn Bollar!" - Kana lầm bầm - "Chúng ta bán hết số tinh thể mana kia cũng chỉ mua được 2 bộ, vậy thì ai xài ai bỏ?!" 

Ryoo Bin không nói gì, nhưng cũng không thể rời mắt khỏi những vật phẩm kia. Đối với một kẻ xuất thân bần hàn như cậu, bộ Đồng Thau nguyên set chỉ là một ước mơ xa vời.

Thấy vậy, Jiwon mỉm cười vỗ vai hai người bạn: "Thôi nào, không cần để ý tới những món đó! Đừng lo, chỉ trong vòng 1 tuần nữa, các cậu có thể ngẩng cao đầu ngó lơ chúng rồi!"

'Chỉ một tuần? Ngó lơ những bộ trang phục đắt giá kia?' 

 Dù rất tin tưởng Jiwon, nhưng Kana và Ryoo Bin không khỏi bối rối. 

'Cái tên này thực sự có phép màu, hay chỉ nói giỡn chơi thôi vậy?'

Đúng lúc đó, có tiếng trầm trồ xôn xao từ xa vọng lại. Hóa ra, có một toán người đang tiến về phía này.

"Waaa! Nhìn kìa!"

"Là chiến giáp Hỏa Long! Nguyên bộ luôn!"

"Còn có cả song đao Hỏa Diệm nữa!"

"Là tiền bối Quanchi Yuan! Tiền bối Quanchi Yuan tới!"

 Jiwon đưa mắt nhìn theo tiếng xôn xao, hai mắt hơi nheo lại. 

Trước mắt cậu, đám đông tản ra cho toán người bước tới. Đi đầu là một thanh niên chừng mười bảy tuổi, thân hình cao lớn, khuôn mặt anh tuấn, ánh mắt sắc như dao. Đó chính là Quanchi Yuan, anh trai của Gangji Yuan, học viên lớp Thợ săn Thượng cấp, trên nhóm Jiwon hai lớp. Những kẻ đi xung quanh có lẽ là những đàn em của Quanchi Yuan.

'Khí lực và thần sắc khá mãnh liệt...' - Jiwon lẩm bẩm - 'Tên này chắc chắn phải cấp C trở lên.'


[Kiểm tra trạng thái]

Jiwon lẩm bẩm mã lệnh bằng ngôn ngữ rune.  

Nửa giây sau…

Ding!

Bảng Trạng thái

I. Tổng quan

Tên: Quanchi Yuan
Chủng tộc: Con người
Chức nghiệp: Chưa xác định
Năng khiếu: Khá - Trung bình
Bang hội: Thiết Huyết Long

II. Chỉ số:
Cấp độ: 20  
Thức tỉnh: 0
Thể lực: 80 (+19)   
Sức mạnh: 152 (+65)   
Mana: 51 
Nhanh nhẹn: 59 (-42) 
Phòng thủ: 156 (+65) 
Kháng phép: 38

III. Kỹ năng:

Loạn Đao Trảm

Liệt Diễm Đao

 
IV. Biệt danh: Đại thiếu gia, Dân chơi đồ mạnh, Công tử mặt lạnh

V. Trang bị: ???

 

'Cái quái gì thế này?' - Jiwon trợn tròn mắt khi nhìn vào chỉ số của Quanchi Yuan.

Có rất nhiều mục được cộng thêm chỉ số, đây ắt hẳn là tác dụng của giáp Hỏa Long và đôi song đao. Tuy nhiên, chỉ số Nhanh nhẹn của hắn bị trừ đi thảm hại. Đây chắc chắn là hậu quả của việc sử dụng trang bị khi chưa đạt yêu cầu.

'Tên đần này... Bộ Hỏa Long yêu cầu chỉ số sức mạnh tối thiểu là 160 cơ mà.'

Jiwon lắc đầu thở dài. Trong trận chiến, nhanh nhẹn là một yếu tố sống còn. Nếu bạn quá chậm chạp, bạn sẽ không thể tránh được đòn tấn công của đối phương, và đòn tấn công của bạn cũng khó lòng trúng đích. Mặc trang bị kiểu như Quanchi Yuan đúng là tự sát.

Cùng lúc đó...

"Đi chợ mua hàng mà cũng phải mặc nguyên set Hỏa Long? Hắn sợ người khác nghĩ mình thiếu tiền hả?" - Kana cũng lên tiếng làu bàu.

Jiwon khẽ gật đầu đồng tình. Gia tộc Yuan này là vậy, đi đâu cũng thích phô trương thể hiện, lên mặt với người khác.

Ở kiếp trước, Jiwon không có nhiều cơ hội tiếp xúc với Quanchi Yuan. Thậm chí nếu vô tình gặp mặt, cậu cũng không dám nhìn vào mặt vị Thiếu gia này. Chỉ nghe nói rằng hắn ta là hôn phu của Azura, một trong hai Hoa khôi của học viện. Tuy nhiên, hôn sự này đã bị Azura liều mạng phản đối, sinh ra một trận hỗn loạn trên tàu. Cuối cùng, Azura đột ngột tấn công đội trinh sát, chiếm lấy một con thuyền rẽ sóng ra khơi. Từ đó, không ai thấy cô đâu nữa.

Trong lúc Jiwon đang trầm ngâm nhớ lại chuyện cũ, Quanchi Yuan đã đến bên người bán hàng rong. Hắn đưa tay lật giở mấy món đồ, rồi lên tiếng:

"Tốt, thuộc hạ của ta đang thiếu chiến phục. Gói lại cho ta".

"Vâng vâng, thưa thiếu gia!"

Người bán hàng rong nghe vậy thì hớn hở xun xoe gật đầu lia lịa, vội vã gói ghém mấy bộ đồ. Quanchi Yuan khẽ vung tay, chìa ra một xấp tiền màu xanh.

"Tiền đây".

Trong khoảnh khắc, Quanchi Yuan đã tiêu hết sáu ngàn Bollar, thần sắc vẫn bình thản không hề chớp mắt. Màn vung tiền đó khiến đám học viên xung quanh trầm trồ. Ánh mắt một vài thiếu nữ khẽ run lên, vội len lén tiến lên đằng trước, hy vọng lọt vào mắt đại thiếu gia nhà họ Yuan. Nhưng Quanchi Yuan làm như không thấy, mặt ngước lên, ngạo nghễ bước đi như đang ở chốn không người.

"Ghê thật" - Kana mấp máy môi - "Đúng là kẻ sinh ra ở vạch đích có khác".

Ryoo Bin thì lặng lẽ không nói gì. Nhìn ánh mắt cậu ta, Jiwon biết ngay là anh chàng này đang bị hút hồn bởi bộ chiến giáp Hỏa Long hào nhoáng kia.

Jiwon mỉm cười rồi nhắc lại lần nữa: "Nào nào, tuần sau đảm bảo hai người sẽ có đồ xịn! Nhưng trước hết phải tiến hành kế hoạch đã".

Kana và Ryoo Bin nghiêm mặt, khẽ gật đầu, sẵn sàng chờ hiệu lệnh.

"Kana, tôi đã hẹn Sol Kang ở quầy vũ khí ở gian hàng thứ tư, phía Tây. Cậu ra đó, chờ cô ấy đến rồi hai người mua về một cây nỏ thép, mười hộp tên nỏ loại tốt, một thanh đao răng cưa, mười móc câu cỡ lớn nhất, ba cuộn dây thừng, một can dầu. Còn Ryoo Bin, đi với tôi tới khu bán thực phẩm sấy."

"Ok!"

Ba người nhanh chóng tách làm hai nhóm, len lỏi vào dòng người trong chợ.

Mất chừng mười phút, Ryoo Bin và Jiwon đã tới khu vực bán thực phẩm sấy. Đúng như tên gọi, hàng hóa ở đây là những loại ngũ cốc, gia vị, mực khô, cá khô và một số loại rong biển sấy.

Hai người chậm rãi đi qua từng quầy, mua một ít hạt nọ, rồi một ít loại rau quả kia. Chẳng mấy chốc, trên tay Ryoo Bin là hàng chục chiếc túi nhỏ. 

Tất cả đều là những thứ thường thức trong cuộc sống hàng ngày, không có gì đặc biệt, giá cũng rất rẻ. 

Không nén nổi sự tò mò, Ryoo Bin cất tiếng hỏi: "Cậu mua những thứ này làm gì vậy?"

Jiwon mỉm cười: "Con người thích đồ ăn ngon, quái vật cũng vậy. Chúng ta thường bổ sung gia vị để gia tăng hương vị của món ăn. Còn với thủy quái..."

Quanh Tảo Lâm hầu như chỉ có quái vật cấp thấp. Nhưng Jiwon lại nói rằng, chuyến này họ sẽ hướng tới mục tiêu cao hơn. Vậy nghĩa là...

Ryoo Bin sửng sốt: "Lẽ nào... Cậu định tìm cách dụ thủy quái cấp cao đến?"

Jiwon không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Thấy vậy, Ryoo Bin cũng ngậm miệng lại. Dù sao đây cũng là chốn đông người, không nên để lộ quá nhiều thông tin.

Bỗng nhiên, Jiwon đột ngột dừng lại trong giây lát, rồi vội vã chạy vào một quầy hàng nhỏ ở góc chợ.

Ở đó, có một cô bé gầy gò lem luốc, ngồi trước một đống cốc chén chai lọ lỉnh kỉnh. Nhìn cô bé trông bẩn thỉu đến nỗi, có lẽ chẳng ai muốn mua chai lọ ở quầy hàng này về đựng gia vị và đồ ăn.

Jiwon ngồi thụp xuống, vồ lấy một chiếc lọ nhỏ bằng đá. Chiếc lọ trông vô cùng cũ kỹ, lại còn nứt nẻ, giống một cục đá hơn là một vật dụng. Cậu cầm nó lên, rồi run run hỏi:
 

"Này em, cái lọ này... giá bao nhiêu vậy?"

"Dạ?" 

Dường như cô bé không ngờ rằng có người sẽ mua món đồ đó. Nuốt một ngụm nước bọt, cô bé lắp bắp:

"Mười...mười xu ạ!"

Mười xu, tức là 1/10 Bollar. Jiwon khựng lại một giây.

Thấy thế, cô bé vội vàng sửa lại: "À không, năm xu! Năm xu cũng được ạ".

Jiwon khẽ nhíu mày. Cậu nghĩ một lúc, rồi rút túi ra. Trong đó còn lại một tờ năm Bollar và vài xu.

Jiwon đưa cho cô bé tờ năm Bollar.

"Bé gái, anh không còn tiền lẻ, và cũng đang vội lắm. Em cầm tạm tờ tiền này, tối mai anh đến lấy tiền thừa được không?"

Ngạc nhiên trước lời của Jiwon, cô bé tròn mắt. Có lẽ cô không ngờ rằng vị khách trông bình thường này lại đưa cho cô số tiền lớn như vậy. Nhưng Jiwon vẫn chìa tờ tiền ra và chờ đợi, miệng mỉm cười động viên.

Cuối cùng, cô bé bặm môi, cầm lấy tờ tiền và nói với giọng quả quyết:"Vâng, được ạ".

"Được rồi, anh đi đây" - Jiwon bật dậy và quay người bỏ đi. Thấy vậy, Ryoo Bin cũng vội vã chạy theo, để lại cô bé ngơ ngác bên đống chai lọ cũ.

 

MỤC LỤC

Quyển I: KHÔNG THĂNG CẤP MỘT MÌNH

Chương 1

Chương 2

Chương 3

Chương 4

Chương 5

Chương 6

Chương 7  

Chương 8  

Chương 9

Không có nhận xét nào

Được tạo bởi Blogger.