Toàn Gia Thăng Cấp - Chương 7: Chiêu Hồn Sư

 Nhìn lại bảng trạng thái của em gái, Jiwon lẩm bẩm - "Thảo nào tốc độ tu luyện của con bé nhanh như vậy. Có lẽ mạch mana của Jiha là Thất tinh trận cũng nên..."

"Oppa, Thất tinh trận là gì?" - Jiha ngạc nhiên hỏi. Cô bé chưa bao giờ nghe đến cụm từ này. Lại còn bảo mình tu luyện rất nhanh nữa, vậy là sao?

Tất nhiên, Jiwon không nói về Jiha ở hiện tại mà là ở kiếp trước. 

Ở kiếp đó, khi mới mười hai tuổi, Jiha đã vượt qua trình độ của Jiwon. Mười bốn tuổi, cô bé đã luyện thành kỹ năng Lôi Chấn, tự tin đối đầu với Giao Long cấp C+! Đáng tiếc, khi cô bé đang phát triển như vũ bão thì đã thiệt mạng oan uổng. Nếu ngày đó Jiha không chết, có lẽ đến khi Kraken tấn công, gia đình cậu không lâm vào cảnh thê thảm như vậy.

Jiwon lục tìm trong nhà, lấy ra một cái chảo, rồi xếp từng miếng thịt lên. Vừa làm, cậu vừa giảng giải: "Mana của các Thợ săn được khái quát thành các mạch khác nhau, mỗi mạch ứng với một dạng Chức nghiệp. Ví dụ như người mang mạch Ngũ tinh sẽ phát triển theo hệ phái Linh mục, mạch Lục tinh sẽ phát triển theo hệ phái Pháp sư. Còn Thất tinh thì..."

"Thì sao hả Oppa?" - Jiha tròn mắt nhìn anh trai, hào hứng chờ đợi.

"Thất tinh..." - Jiwon nuốt nước bọt - "Là những người sẽ phát triển theo hệ phái Chiêu Hồn Sư".

 "Chiêu Hồn Sư?" - Jiha ngơ ngác lặp lại, khuôn mặt cô bé càng ngơ ngác hơn.

Đương nhiên, một đứa trẻ 8 tuổi như Jiha không khỏi ngạc nhiên khi nghe tới ba chữ "Chiêu Hồn Sư". Ngay cả các giáo sư trong Học viện Thợ săn, cũng ít khi nghe tới khái niệm này. Vì đó là chức nghiệp đặc biệt, dành cho những người sở hữu lượng mana cao khủng khiếp. 

Người mang chức nghiệp này có thể dùng dòng mana cuồn cuộn trong cơ thể để trích xuất linh thể còn sót lại từ xác chết, biến linh thể thành thực thể và bắt chúng làm thuộc hạ của mình. Họ thường được gọi là những kẻ dẫn lối linh hồn. Chính vì lẽ đó, Chiêu Hồn Sư sẽ mạnh lên rõ rệt sau mỗi trận chiến. Chiến tranh càng khốc liệt, xác chết càng nhiều thì đội quân của Chiêu Hồn Sư càng đông đảo. Đó là những đối thủ cực kỳ khó đối phó, đặc biệt là trên chiến trường rộng lớn.

Kiếp trước, Jiwon từng nghe kể về một Cường giả Thần cấp ở thế giới khác, được mệnh danh là Hoàng đế Bóng tối. Đội quân của Chiêu Hồn Sư đó có tới hàng chục vạn tinh binh, bao gồm cả con người, trư nhân, rồng và quái thú.

Tuy nhiên, đây là một chức nghiệp hiếm và mạch mana của nó gần giống với chức nghiệp Pháp sư, nên mọi người thường bị nhầm lẫn. Nếu Jiwon nhớ không nhầm, thì ở kiếp trước, Jiha cũng được các Giáo sư ở Học viện hướng theo nghiệp Pháp sư. Vì mana của cô bé rất dồi dào, nên họ đã dạy cho Jiha các phép công kích thuộc hệ Lôi Ma pháp. Tuyệt chiêu của cô bé cũng là Lôi Chấn, một phép thuật mạnh mẽ như sấm sét.

'Hmmm... Làm Pháp sư cũng không tệ. Nhưng xét về lâu  dài, con bé vẫn nên đi theo đúng chức nghiệp của mình...' - Jiwon lẩm bẩm.

Thông thường, các Thợ săn hiếm khi đạt tới hạng S, nên họ không nhất thiết phải đi theo đúng chức nghiệp bẩm sinh. 

Tuy nhiên, nếu muốn đột phá giới hạn nhân loại thì không thể làm thế. Bởi vì, những chiêu thức hạng S trở lên đều là phép độc quyền gắn liền với mạch mana, dù cấp độ cao đến mấy mà mạch mana  không phù hợp thì không thể thi triển được. 

Ví dụ, cùng chiến đấu bằng sức mạnh thể chất nhưng Chiến binh không thể học được Phi Đao Huyết Vũ (S+) của Thích khách, và Thích khách cũng không thể học được Cuồng Phong Trảm (S+) của Chiến binh.

'Được rồi, chờ con bé tăng cấp thêm vài lần nữa.' - Jiwon mỉm cười - 'Nếu Jiha thực sự là một Chiêu Hồn Sư thì càng tốt... Sẽ có rất nhiều cách để tăng cường sức mạnh cho Jiha'.

Jiwon về nhà bất ngờ như thế này, Jiha đã thấy lạ lắm rồi. Vậy mà cậu cứ nhìn cô bé chăm chú rồi mỉm cười, khiến Jiha càng bối rối hơn.

Tuy nhiên, những thắc mắc của Jiha nhanh chóng tan đi như gió thoảng, khi mùi thịt chiên ngào ngạt bốc lên.

"Trùi ui, thơm quá oppa ơi!" - Hai mắt cô bé sáng bừng lên, còn nước dãi thì tứa ra quanh miệng. Cô bé vội vã chạy đi lấy hai cái bát và hai đôi đũa đặt lên bàn, rồi ngồi xuống ghế, mắt long lanh chờ đợi.

Jiwon vui vẻ bê chảo ra, gắp một miếng thịt nóng hổi đặt vào bát của em gái. 

Chẳng mấy chốc, trong căn phòng nhỏ chỉ còn lại tiếng nhai chóp chép. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, đây là lần đầu tiên cô bé được ăn thịt no nê đến như vậy.


***


Học viện Thợ săn, giảng đường lớp Sơ cấp.

Hiện tại đang là giờ lý thuyết của môn "Bách Khoa Ma Vật". Đứng trên bục giảng, giáo sư Kabuto thao thao bất tuyệt giảng giải về những loài thủy quái phổ biến trên vùng biển này.

"Đêm đó, tàu tiến vào vùng biển Hoa Đông. Khi Hạm trưởng đang cho hạ thủy các thuyền khai thác thì mây đen vần vũ kéo tới, sóng cuồn cuộn nổi lên. Ta leo lên đài quan sát nhìn về phía nguồn sóng thì thấy một thân hình to lớn, đen bóng, vảy bạc sáng lòa từ từ ló dạng. Cái miệng nó từ từ há ra, để lộ những chiếc răng lởm chởm, lớn cỡ này này!"

Vừa nói, giáo sư Kabuto vừa đưa hai bàn tay lên để mô tả. Đám học viên thấy thế thì xôn xao nhốn nháo cả lên.

Nhìn cảnh tượng đó, Jiwon khẽ mỉm cười. Đúng là một hình ảnh đầy hoài niệm. Ngày xưa, cậu cũng giống như các bạn, tròn mắt dỏng tai lắng nghe những lời của giáo sư.

'Thầy Kabuto giảng bài lúc nào cũng hay...'

Thật vậy, vị giáo sư này tuy sức chiến đấu chỉ thường thường bậc trung, nhưng ông có biệt tài kể chuyện. Những bài giảng khô khan trong sách, được ông khéo léo lồng ghép vào những câu chuyện sống động. Chỉ có điều, ông có cái tật hay chém gió, nên thường phóng đại những chiến công của mình.

"... Ta vung thanh trường kiếm lên, thu lấy sấm sét từ trời cao đánh xuống, rồi tung ra đòn Lôi điện trảm như thế này này..." - Giáo sư Kabuto vẫn thao thao bất tuyệt.

'Phì' - Jiwon đưa tay che miệng, cố gắng nén cười. Pha này thì giáo sư hơi lố, để thu được năng lượng từ sấm sét và chuyển hóa vào đòn tấn công của bản thân, ít nhất chỉ số kháng phép phải đạt mốc 450. Nếu không, ông ta sẽ bị sét đánh đen thui ngay lập tức. Trên hạm Hy Vọng, có lẽ chỉ Kiếm Sĩ Ma Năng Đỉnh Cao Jang Minjong sử dụng được chiêu này.

'Mà... Nhắc mới nhớ, đúng là tàu sắp đi qua vùng biển có Hải Long!'

Loại quái vật này vốn là rắn biển đột biến sau Đại Hồng Thủy, điểm đặc trưng là cơ thể to lớn, da dày thịt béo, chỉ số phòng thủ và Thể lực cực cao. Thậm chí, lớp vảy dày và trơn giúp nó miễn nhiễm với hầu hết các đòn tấn công bằng dao kiếm hoặc tên bắn. Nó được đánh giá là đối thủ khó nhằn nhất trong số những quái vật cấp B. 

Mặc giáo sư hoa tay múa chân biểu diễn trên bục giảng, Jiwon trầm ngâm suy nghĩ.

'Nếu Jiha có một con Hải Long hộ vệ thì tốt... Một tanker hoàn hảo để che chở cho chủ nhân. Được rồi, mình sẽ sớm kiếm cho con bé một cái xác phù hợp'.

Đúng lúc đó...

WAAAAAA

Tiếng reo hò của các bạn xung quanh khiến Jiwon giật mình sực tỉnh. Cậu ngước mắt nhìn xung quanh, thấy rất nhiều học viên đang nhảy nhót.

"Được rồi, dự kiến sáng mai tàu sẽ tới Tảo Lâm." - Giáo sư Kabuto nở nụ cười vui vẻ - "Ta cho các trò nghỉ sớm để chuẩn bị. Cố gắng lên nhé."

YEAH! YEAH YEAH!!

Đám học viên lại tiếp tục hú hét inh ỏi.  

Họ vui mừng là chuyện đương nhiên. Thực tế, vào mấy ngày trước, Hạm trưởng Jang Maldong cũng vô cùng phấn khích khi nhận thông tin từ đội trinh sát.

Sau Đại Hồng thủy, không chỉ động vật mà cả thực vật cũng phát triển dị thường. Tảo Lâm được tạo ra từ hàng triệu triệu sợi tảo và rong rêu khổng lồ bị dòng hải lưu cuốn lại với nhau, như một khu rừng trôi nổi theo dòng nước. Vài loài chim, côn trùng và quái vật cấp thấp cũng tụ về đó sinh sản, tạo thành một hệ sinh thái độc đáo giữa đại dương. Có thể nói, Tảo Lâm chính là một kho thức ăn lộ thiên, là ân huệ quý giá mà thần linh ban tặng.

Tàu Hy vọng chứa hơn một triệu nhân khẩu, thường xuyên lâm vào cảnh thiếu đói. Trong quá khứ, có những lúc nạn đói thê thảm tới mức nhiều gia đình phải bán bớt con cái làm nô lệ. Thế nên, mỗi lần tìm thấy Tảo Lâm là một lần cả triệu người sung sướng như có lễ hội.

Đối với các học viên của Học viện Thợ săn, sự kiện này thậm chí còn có ý nghĩa quan trọng hơn.

Ở thế giới hiện tại, người ta dùng nhiều cách thức để trao đổi hàng hóa. Nhưng thông dụng nhất là sử dụng đồng Bollar, loại tiền được công nhận ở cả 12 tàu hạm. 

Một Bollar có thể mua được 3 quả trứng, hoặc 5 kg cá tạp, hoặc các loại lương thực đủ để nuôi sống một người trong một ngày. Thông thường chừng 2000 Bollar là đủ cho một gia đình chi tiêu suốt cả năm.

Học viện Thợ săn tuy ưu tiên cho người dân sống trên tàu, nhưng tổng chi phí theo học mỗi năm cũng lên tới 3000 Bollar. Đó là một số tiền không hề nhỏ. Thế nên, các gia đình bình dân hoặc tiểu gia tộc cũng phải tính toán chi li trước khi cho con cháu mình nhập học.

Tuy nhiên, học viên chính thức cũng có rất nhiều quyền lợi. Một trong số đó là quyền săn bắt và hái lượm tại Tảo Lâm. 

Từ khi thành lập Học viện, những người đứng đầu con tàu đã ban hành sắc lệnh đặc biệt: mỗi khi tàu Hy Vọng gặp Tảo Lâm, thì ba ngày đầu chỉ cho phép các học viên của Học viện được tiến hành khai thác. Vì ở Tảo Lâm chỉ có những loại quái vật cấp thấp, nên đó là cơ hội hiếm hoi để rèn luyện thế hệ Thợ săn tương lai của tàu Hy Vọng. Sang ngày thứ tư, mới tới lượt các Thợ săn trưởng thành.

Đối với các học viên đến từ gia đình bình dân hoặc tiểu gia tộc, những ngày đó còn là dịp quý giá để họ kiếm tiền hỗ trợ gia đình hoặc trang trải chi phí sinh hoạt. Nếu nỗ lực trong ba ngày, họ có thể kiếm được cả trăm Bollar. Còn với học viên xuất thân từ các thế gia, đây cũng là dịp để họ thể hiện quyền uy, tìm kiếm đàn em, kết bè kéo cánh.

Bình thường, có lẽ giờ này Kana đã nháo nhào về nhà mượn vũ khí của cha, hoặc tìm kiếm một tổ đội mạnh mẽ để xin gia nhập. Nhưng bây giờ thì khác. 

"Nhìn họ nháo nhào kìa, tội nghiệp ghê" - Kana khịt mũi - "Thôi nhường họ xuống Tảo Lâm, chúng ta đi bắt Ngón Tay Quỷ tiếp."

Lời Kana nói không phải là vô lý. Tính đến thời điểm hiện tại, nhóm Jiwon đang có gần 500 viên tinh thể mana, bán rẻ cũng được 5000 Bollar. Kiếm tiền bằng cách này rõ ràng là nhanh chóng và thuận tiện hơn nhiều, chẳng tội gì phải xuống Tảo Lâm tranh giành bãi săn với những người khác.

Ngay cả Sol Kang và Ryoo Bin cũng nghĩ như Kana. Cả hai lặng lẽ quay sang Jiwon, chờ ý kiến của cậu.

Tuy nhiên, trái với suy nghĩ của ba người, Jiwon vui vẻ nói:

"Ồ không, chúng ta sẽ xuống Tảo Lâm chứ!"

"Huh? Tại sao lại..." - Kana bối rối.

"Chúng ta mới kiếm được mấy ngàn Bollar mà mọi người đã thỏa mãn rồi sao?" - Jiwon nháy mắt - "Muốn trở thành Thợ săn mạnh mẽ thì tham vọng cũng phải cao hơn chứ!"

"Nhưng..." - Sol Kang ngạc nhiên - "Ở Tảo Lâm làm gì có thứ gì đáng giá đâu?"

"Có!" - Jiwon quả quyết - "Nhưng trước hết phải đi mua một vài món vật phẩm đã."

Rồi cậu quay sang Sol Kang: "Cậu bán hết tinh thể mana giúp tôi nhé. Lát nữa chúng ta sẽ đi chợ đêm".

 


MỤC LỤC

Quyển I: KHÔNG THĂNG CẤP MỘT MÌNH

Chương 1

Chương 2

Chương 3

Chương 4

Chương 5

Chương 6

Chương 7  

Chương 8  

Chương 9

1 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.