Toàn gia thăng cấp - Chương 14: Vị hôn thê biến mất (2)

 

Khi trời đã tối và trăng bắt đầu lên, nhóm Jiwon mới nghỉ tay. 

Ngày hôm nay, tổng cộng họ bắt được mười một con rùa Thiết giáp và khá nhiều thủy quái cỡ nhỏ như Cua Đế vương, Rết Biển, cá Mũi kiếm. Lượng tinh thể mana và nguyên liệu phân tách từ những con mồi này, nếu mang ra chợ, chắc chắn bán được một số tiền lớn.

"Hehe, mấy tên chê cười chúng ta hồi sáng mà biết chuyện này, chắc là ngã ngửa vì ngạc nhiên ấy chứ" - Sol Kang phấn khích reo lên sau khi kiểm kê chiến lợi phẩm.

"Chứ còn gì nữa!" - Kana cũng nhe răng cười theo - "Có khí, cả ngày hôm nay bọn chúng chỉ đi câu cá, bắt chim với hái rong tảo mà thôi."

Thật vậy, "năng suất" săn bắt của bốn người tương đương với cả một nhóm Thợ săn Trung cấp. 

Rùa Thiết giáp là loài thủy quái có sức tấn công tầm thường, nhưng khả năng phòng thủ cực cao. Theo lẽ thường, phải 3 đến 4 Thợ săn cấp D vật lộn nửa giờ đồng hồ mới xử lý được một con. Chưa kể, người ta phải lần mò thăm dò đủ kiểu mới dụ được một con, làm gì có ai câu rùa như thế này!

Nhìn Sol Kang và Kana kẻ tung người hứng phụ họa nhau, Jiwon khẽ mỉm cười. Kiếp này, cậu sẽ cố gắng hết sức để giúp hai người bạn này tránh khỏi cái chết đau đớn như kiếp trước, để họ có thể sinh con đẻ cái và sống thật hạnh phúc.

Sau khi ngắm nhìn họ một lúc, Jiwon xách một cái mai rùa tiến lại chỗ Ryoo Bin đang nhóm bếp: "Này, cậu gia cố lại cái giàn nướng được không?"

"Sao vậy?" - Ryoo Bin ngạc nhiên - "Cậu định làm gì độc đáo nữa hả?" 

"Đại loại thế." - Jiwon vừa nói vừa chìa tay ra - "Đưa tôi cuộn dây thừng nào!"

Bằng những động tác thuần thục, Jiwon nhanh nhẹn luồn dây thừng vào phần ngạnh trên mai con rùa, rồi buộc lại.

Xong xuôi, cậu cầm dây thừng xách cái mai rùa lên.

"Bữa này chúng ta sẽ ăn lẩu!"

 

*

 

Chừng một tiếng sau,cả bốn người đã quây quần bên bếp lửa, sẵn sàng thưởng thức món lẩu hải sản thơm lừng.

"Hít hà!" 

Kana vừa khịt mũi vừa hít một hơi thật sâu. Luồng hơi nước từ chiếc nồi bằng mai rùa bốc lên, mang theo hương thơm ngào ngạt. 

"Waaa!"

Sol Kang rón rén múc một thìa nước canh sóng sánh và cho vào miệng.

"Tuyệt cú mèo!"

Ryoo Bin thì thổi phù phù và bưng cả cái bát lên mà húp.

Không ai bảo ai, cả ba đều quay về phía Jiwon và giơ ngón tay cái lên tán thưởng.

Bữa lẩu hôm nay được nấu từ những nguyên liệu tươi ngon roi rói, thường chỉ có những gia đình quyền quý trên tàu mới được thưởng thức. Ngay cả Sol Kang, dù là một tiểu thư lá ngọc cành vàng, cũng phải trầm trồ.

Vị đậm đà của gạch cua, vị béo ngậy của thịt và xương rùa, vị cay nồng của những loại hương liệu mà Jiwon khéo léo chọn lựa, tất cả quyện với nhau như một bản hòa tấu hoàn hảo.

Giữa không gian tăm tối lạnh lẽo, được ngồi bên bếp lửa hồng và thưởng thức bát canh nóng hổi, còn gì tuyệt vời bằng!

Thế rồi...

"Ai đó?"

Đang gặm một cái càng cua trắng ngần đầy ắp thịt, Ryoo Bin bỗng gằn giọng và đứng dậy, nhìn chằm chằm vào bóng tối trước mặt.

"Kẻ nào? Tại sao lại lén lút theo dõi bọn ta?"

Kana cũng lồm cồm quay lại, và moi cây chùy băng ra. 

Còn Sol Kang thì lặng lẽ truyền mana vào tay, miệng lẩm bẩm niệm phép. Hỏa cầu trong tay cô dần dần tích tụ, sẵn sàng phóng về phía kẻ kia.

"Đừng động thủ" - Jiwon chợt xua tay - "Mọi người cứ bình tĩnh, không phải chuyện gì lớn đâu".

Thực ra, Jiwon đã nhận ra sự hiện diện của người lạ mặt này từ lâu. Nhưng theo những gì cậu cảm nhận được, kẻ này không hề bộc lộ chút ý niệm thù địch nào, chỉ lặng lẽ đứng một chỗ quan sát. Có lẽ đây đơn thuần chỉ là một người vô tình đi ngang qua, phát hiện thấy ánh lửa trại ở giữa rừng nên tò mò mà thôi.

Đúng như dự đoán của Jiwon, từ dưới tán cây cách đó không xa, một bóng người mảnh dẻ bước ra.

"Xin lỗi, tôi không cố ý làm phiền mọi người" - Kẻ lạ mặt chậm rãi lên tiếng - "Đừng bận tâm, tôi sẽ đi ngay đây".

Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng và vô cảm. Sol Kang, Kana và Ryoo Bin tròn mắt khi nhận ra danh tính của người này.

"Azura? Cô là Azura đúng không?"

"Sao cô lại ở đây?"

"Sao muộn rồi mà cô còn đi đâu một mình vậy? Tổ đội của cô đâu rồi?"

Thật vậy, kẻ lạ mặt đó không phải ai xa lạ mà chính là Azura, cô bạn cùng lớp của họ.

 Mỗi người hỏi một câu khác nhau, nhưng Azura không đáp lại một lời nào. Thay vào đó, cô chỉ gật đầu và lặng lẽ quay lưng bước đi.

Thái độ kỳ quặc của cô khiến Kana nhăn mặt: "Người đâu mà lạnh lùng khó chịu! Tưởng đẹp là có quyền lên mặt hả?"


'Khó chịu? Lên mặt? Không phải vậy đâu...' - Jiwon  khẽ lắc đầu, nhìn theo bóng cô bạn cùng lớp đang khuất dần sau những tán cây.

Ichio Azura. Mười sáu tuổi, cô ấy được mệnh danh là Hoa Khôi của lớp Sơ cấp Thợ săn, nhan sắc không hề thua kém Jang Hera. Vài năm sau, cô sẽ trở thành một trong những đại mỹ nhân của thành Hy Vọng.

Tuy nhiên, người con gái ấy đã lớn lên trong những ngày thống khổ. Mẹ của cô là một người tị nạn, được gia chủ nhà Ichio mua về làm gia nhân. Trong một đêm mưa gió, ông ta đã cưỡng bức mẹ cô... Chín tháng sau, Azura chào đời, còn mẹ cô chết sau đó vài ngày vì băng huyết.

Xuất thân thấp kém, lại mồ côi mẹ và bị cha bỏ mặc, Azura lớn lên trong sự ghẻ lạnh và những trận đòn roi. Tuy nhiên, càng lớn cô càng trở nên xinh đẹp và biểu lộ thiên phú hơn người. 

Theo lời các học viên bàn tán, khi mới mười tuổi, cô đã thức tỉnh mạch mana trong cơ thể, đến khi 12 tuổi thì chỉ số mana đã đạt mốc E. Cha Azura không phải là kẻ ngu xuẩn, ông ta nhanh chóng nhận lại cô con gái, dặn dò thủ hạ chăm sóc và rèn luyện cho cô. Không lâu sau, cô được đưa đến ghi danh tại Học Viện Thợ Săn.

Những tưởng cuộc đời cô sẽ bước sang trang mới tươi sáng hơn, nhưng không ngờ, cô vô tình lọt vào tầm mắt của gia tộc Yuan.

Lóa mắt trước sính lễ khổng lồ của gia tộc Yuan, gia tộc Ichio đã ép Azura kết hôn với đại thiếu gia Quanchi Yuan, một tay chơi khét tiếng. Đương nhiên Azura kiên quyết không chịu. Cuối cùng, năm hai mươi tuổi, cô đã đối đầu với cả gia tộc, gây ra một trận hỗn loạn trên tàu Hy Vọng, rồi chiếm lấy một con thuyền rẽ sóng ra khơi. Từ đó, không ai thấy Azura đâu nữa.

Cô gái ấy chính là một nữ nhân tự cường!

Nhớ lại chuyện kiếp trước, Jiwon thở dài tiếc nuối. 

'Nếu có cơ hội, nhất định mình sẽ giúp cô ấy một tay' - Jiwon khẽ nhủ thầm.

Thái độ của cậu không thoát được ánh mắt của ba người xung quanh.

"Sao thế?" - Ryoo Bin ngạc nhiên - "Có chuyện gì mà cậu thở dài rồi lẩm bẩm vậy?"

"Này này, cậu tiếc nuối vì cô ta đi mất à?" - Kana cũng nhổm dậy và nhe răng cười - "Không lẽ Azura cũng là đối tượng của cậu sao?"

"Mình tưởng cậu thích Jang Hera mà? Định bắt cá hai tay đấy à?" - Sol Kang cũng lên tiếng châm chọc.

Bị ba người bạn "tổng tấn công", Jiwon bối rối đỏ mặt. Cậu muốn nói câu gì đó để biện hộ, nhưng rồi lại ngập ngừng.

'Ai da... Bị bạn bè đùa giỡn... Cái cảm giác này, cứ tưởng rằng mình không bao giờ được trải nghiệm nữa...'

Kiếp trước, dù Jiwon đã vượt qua bao gian nan chướng ngại, trở thành người mạnh mẽ nhất thế gian, nhưng đồng thời cũng là một kẻ cô độc và cay đắng đến tận cùng. Bạn bè người thân đều chết hết, ngay cả những con vật đồng hành cũng lần lượt vong mạng. Đã bao đêm dài cậu lặng lẽ ngồi trong bóng tối, tự mình gặm nhấm sự cô tịch và đau thương.

Thế mà bây giờ, cậu có thể ngồi đây bên những người bạn thân, cùng nói chuyện thảnh thơi cười đùa. Thậm chí mấy hôm trước còn có thể gặp em gái, cùng em ăn một bữa ngon lành no nê.

Nếu đây là một giấc mộng, Jiwon sẵn sàng chìm trong mộng mị, không muốn thức dậy nữa.

Ngẫm lại, cái chết dưới tay kẻ thù, biết đâu lại là một cơ hội? Nếu là thế, khi gặp lại tên Ngoại thần năm xưa, có lẽ Jiwon phải cúi đầu cảm tạ hắn.

Nghĩ đến đây, Jiwon vô thức bật cười khúc khích.

"Sao thế, bị nói trúng tim đen rồi chứ gì" - Kana đưa tay khoác vai cậu, miêng cười ngoác tận mang tai - "Coi chừng tham thì thâm đấy anh bạn à!"

"Đừng dại dột thế bạn tôi ơi!" - Sol Kang xua tay - "Lắm vợ nhiều con là khổ lụy vào thân. Cha tôi có 3 bà vợ mà lúc nào cũng ăn không ngon ngủ không yên đấy!"  

"Dù thế nào thì tôi cũng sẽ ủng hộ cậu hết lòng!" - Ryoo Bin khoanh tay và nói bằng giọng vô cùng nghiêm trang, nhưng hai khóe môi thì giật giật. Không biết cậu ta đang nói thật hay đùa nữa. 


*

Trong lúc nhóm Jiwon đang cười nói râm ran bên đống lửa trại, thì Azura vẫn lặng lẽ dò dẫm trong Tảo lâm. Mỗi giác quan của cô đều đang căng lên như dây đàn.

'Quái lạ, mới lúc nãy mình còn cảm nhận được mana của nó mà?'

Azura cắn môi cay đắng. Nếu ban nãy cô không tò mò vì ánh lửa trại, nếu ban nãy cô không dừng lại ngó nghiêng, có lẽ cô đã bắt kịp "thứ đó".

'Bình tĩnh, bình tĩnh nào' - Azura lẩm bẩm và tự trấn an - 'Chắc chắn nó vẫn còn ở đâu đó quanh đây thôi...'

Tay lăm lăm vũ khí, cô lại tiếp tục len lỏi trong rừng cây. 

 

*

 

Cùng thời điểm đó, tại trại của Quanchi Yuan...

"Sao cơ? Vẫn chưa tìm thấy cô ta ư?" 

Đại thiếu gia nhà Yuan đang bừng bừng lửa giận.

Đó là chuyện đương nhiên. 

Nói theo một nghĩa nào đó, đây cũng có thể coi là lần hẹn hò đầu tiên giữa hắn và Ichio Azura.

 Quanchi Yuan đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, từ việc mua quà tặng vị hôn thê, rồi mang theo đầu bếp để chế biến bữa ăn đặc biệt, cho đến chuyện "tát tút" ngoại hình sao cho long lanh bóng lộn nhằm thu hút sự chú ý của nàng. Đâu phải vô cớ mà hắn mặc nguyên set Hỏa Long nặng chình chịch như thế này!

Quan trọng hơn cả là hắn đã lén đặt "Âm dương hòa hợp tán" trong lều của Azura. Đó là loại dược liệu kích dục cực mạnh, Quanchi Yuan mua từ tay một gã ma cô ở chợ đen, chuyên dùng để dụ gái nhà lành. Hít phải một hơi Âm dương hòa hợp tán, ngay cả bà lão 70 tuổi cũng phải nổi hứng xuân tình, huống chi là thiếu nữ đang căng tràn nhựa sống!

Đêm nay, Quanchi Yuan đã hạ quyết tâm phải "xơi tái" cô bằng được. Hắn cho rằng, một thiếu nữ ngây thơ trong trắng như Azura, một khi bị hắn lấy mất trinh tiết, sẽ không còn dám ương bướng nữa. 

Suốt mấy ngày qua, đầu óc hắn cứ mường tượng đến những cảnh truy hoan nóng bỏng, mong chờ khoảnh khắc được giày vò thân thể trắng nõn non tơ mảnh mai kia. 

Dù hắn đã từng hái hoa bắt bướm vô số lần, đã từng "mở khóa động đào" của bao thiếu nữ trong thành, nhưng chưa có ai khiến hắn thèm thuồng như người con gái này.

Thế mà cô ấy lại biến mất! Và bây giờ vẫn chưa biết cô ấy đang ở đâu cả. 

Hỏi sao mà Quanchi Yuan không nổi điên cho được!


 

MỤC LỤC

Quyển I: KHÔNG THĂNG CẤP MỘT MÌNH

Chương 1

Chương 2

Chương 3

Chương 4

Chương 5

Chương 6

Chương 7  

Chương 8  

Chương 9

Chương 10

Chương 11

Chương 12

Chương 13

Chương 14

 

4 nhận xét:

Được tạo bởi Blogger.