Toàn gia Thăng cấp - Chương 11: Trứng nhện (1)
Đúng như dự đoán, nhóm của Jiwon là nhóm cuối cùng bước ra khỏi khoang tàu.
"Danh sách thành viên gồm Kana, Ryoo Bin, Sol Kang, Jiwon... Hửm?" - Đội trưởng đội Vệ binh nhíu mày hỏi lại sau khi kiểm tra thẻ ghi danh - "Cả nhóm toàn là học viên lớp Sơ cấp? Các cô cậu nghĩ Tảo Lâm là sân chơi hay sao?"
"Không ạ!" - Sol Kang lắc đầu và mỉm cười - "Chúng cháu định đi săn thật mà!"
Nụ cười bẽn lẽn của cô khiến vị đội trưởng mềm lòng. Kìm lại những lời mắng mỏ, ông đưa mắt nhìn lại trang bị của cả bốn người, toàn là những món vật phẩm lôm côm ghép lại với nhau (đương nhiên, Ryoo Bin và Kana đã giấu hai món vũ khí mới vào túi không gian).
'Chắc mấy đứa nhóc sợ bị đàn anh bắt nạt' - Vị đội trưởng thở dài. Đây không phải là chuyện gì đó quá lạ lẫm. Hồi mới đi săn, bản thân ông cũng từng phải làm culi khuân vác cho các tiền bối suốt nhiều năm.
'Cô bé này thật dễ mến. Hừm, nếu phải chết vì lũ quái vật thì tội lắm'
Nghĩ dến đây, vị đội trưởng đổi giọng. Ông rút từ trong túi ra một vật thể hình trụ và đưa cho Kana.
"Đây là pháo hiệu. Khi nào gặp bất trắc, các trò hãy kéo sợi dây này để bắn pháo gọi cứu hộ nhé".
"Vâng, cảm ơn bác" - Sol Kang ngoan ngoãn cúi đầu lễ phép, rồi dẫn cả nhóm bước xuống cầu thang.
'Có mình ở đây, chắc là không cần dùng đến pháo hiệu đâu' - Jiwon khịt mũi - 'Nhưng không sao, cẩn tắc vô áy náy. Không dùng đến thì mang ra chợ bán lại cũng được.'
Đang lẩm bẩm, Jiwon bỗng nghiêng đầu.
"Hửm? Sao vậy?"
Vừa bước chân xuống Tảo Lâm, cả ba người đã đứng sững như trời trồng.
"Có chuyện gì thế?"
"Cậu nhìn xem" - Sol Kang đưa hai tay chỉ về phía trước: "Coi bộ chỗ đẹp bị người ta xí hết rồi".
Trước mặt Jiwon, các tổ đội đang chen nhau đi vào những khoảnh rừng trống. Đặc biệt là hai bên bìa rừng đông kín người, thậm chí một số tổ đội đã bắt đầu cãi nhau.
"Chỗ đẹp?" - Jiwon tiến lên nhìn quanh và ngơ ngác hỏi.
"Ừ, có gì lạ sao?" - Sol Kang bối rối.
"Mấy chỗ kia đẹp ở điểm nào?"
"Thì... lối đi thuận tiện để di chuyển, không gian thoáng đãng không sợ bị thủy quái hay ma thú tập kích và..."
"Đó không phải là đặc điểm của bãi săn" - Jiwon ngắt lời - "Đó là địa điểm để đi cắm trại du ngoạn!"
Rồi cậu chỉ tay về tán cây rậm rạp trước mặt: "Chúng ta là Thợ săn! Lương thực, nguyên liệu, vật phẩm! Chúng đang chờ ta ở trong đây, chứ không phải ở ngoài kia".
Thái độ quả quyết của Jiwon làm cả ba người còn lại nghệt mặt ra. Quan điểm của cậu hoàn toàn khác với những gì mà các giáo sư căn dặn.
Sau vài giây, Ryoo Bin bước lên đứng cạnh Jiwon.
"Tôi sẽ đi theo Jiwon" - Chàng trai trẻ khẳng định - "Lời các giáo sư không sai, nhưng Jiwon nói cũng có ý đúng. Hơn nữa..."
Ryoo Bin hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp: "Chẳng giáo sư nào biết cách xử lý đám 'ngón tay quỷ' cả".
Khi Jiwon chỉ cho cả nhóm cách bắt và chế biến những con 'ngón tay quỷ', Ryoo Bin cảm thấy như được mở rộng tầm mắt. Cậu tin rằng trong chuyến đi săn này, chuyện đó sẽ lặp lại thêm nhiều lần nữa.
"Tôi cũng thế." - Kana nhe răng cười - "Đằng nào thì chúng ta cũng không thể tranh chỗ với mấy nhóm kia đâu".
Chỉ còn lại một mình Sol Kang. Khuôn mặt cô nhăn nhó, rõ là không hài lòng.
Nhưng trong một nhóm như thế này, nguyên tắc cơ bản là "thiểu số phục tùng đa số. Sol Kang cắn môi suy nghĩ một lúc, rồi thở dài: "Thôi được, vậy chúng ta sẽ đi theo hướng nào?"
Không mảy may nghĩ ngợi, Jiwon chỉ tay về phía trước mặt: "Lối này!"
Vừa nói, cậu vừa bình thản bước tới tán cây rậm rạp.
Cách đó không xa, một tổ đội của gia tộc Yuan đã quyết định dựng trại.
Đang mở hành trang để lấy dụng cụ và vũ khí, một thành viên trong đội bỗng kêu lên:
"Ê, nhìn kìa! Có mấy đứa nhóc đang đi thẳng vào rừng!"
"Đâu, đâu cơ?" - Những thành viên khác xôn xao.
"Puhahaha, bọn nhãi này điên rồi" - Ai đó cười lớn.
"Chúng là là mấy tên ngông cuồng học cùng lớp với ta" - Gangji Yuan liếc mắt nhìn và cười khinh bỉ.
"Ồ, chúng học cùng lớp với thiếu gia Gangji sao? Bọn này không nhớ bài học căn bản ở lớp Sơ cấp à?"
"Lũ điếc không sợ súng ấy mà" - Một kẻ khác phụ họa - "Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."
Ban đầu chỉ có một nhóm, sau đó những nhóm khác cũng bắt đầu chú ý đến quyết định lạ lùng của nhóm Jiwon. Những tràng cười rộ lên ở khắp nơi.
Khuôn mặt Sol Kang bắt đầu nóng dần lên. Cô nắm chặt tay lại, bàn tay nhỏ nhắn run lên.
'Lũ chết tiệt, ta nghe thấy hết đấy nhé.'
Bất chợt, một bàn tay đưa ra nắm lấy tay cô.
"Cứ mặc kệ chúng cười nói cho thỏa thích. Chẳng mấy chốc chúng sẽ bị sốc cho mà xem" - Kana nói khẽ, mắt vẫn nhìn về phía trước.
Đương nhiên là Kana có cơ sở để tự tin như thế. Chỉ cần khoe cây Chùy băng mà Jiwon vừa tặng cậu, cũng đủ khiến đám người kia giật mình.
Nhưng Sol Kang không biết chuyện đó, nên cô cứ ngỡ rằng Kana đang muốn dỗ dành mình.
'Cái tên trẻ trâu này... Sao hôm nay lại men-lỳ dữ vậy...'
Cô e lệ cúi đầu và để Kana dắt theo sau. Dù hai người đã đính ước từ lâu, nhưng hiếm khi Kana tỏ ra chững chạc như thế này.
Trong khi ấy, Jiwon và Ryoo Bin đã rút kiếm ra để chặt cành cây mở lối đi. Đương nhiên là hai người này hoàn toàn không quan tâm đến lời xì xào của những kẻ khác.
*
Cả nhóm đã đi được chừng 30 phút.
Càng đi vào sâu, tán cây càng rậm rạp. Những cây nấm to bằng thân người mọc thành từng bụi lớn ở khắp nơi, và những lá tảo to bằng cái ghế đan vào nhau che lấp cả ánh sáng mặt trời.
Kana bắt đầu thấy chột dạ. Cậu ta tiến lên và vỗ vai Jiwon: "Này, chúng ta định đi đến bao giờ thế? Khi nào thì sẽ dựng trại?"
"Cứ đi tiếp đi" - Jiwon trả lời mà không hề ngoái lại - "Chúng ta sẽ dựng trại ở nơi sâu nhất trong khu rừng này."
Kana há hốc mồm. Cậu đang định phản đối thì Sol Kang hét ầm lên: "Á á á! Nhện!"
Quay lại, cậu thấy Sol Kang mặt tái mét, người run lẩy bầy và đang đưa tay chỉ lên cao. Kana hoảng hốt nhìn theo ngón tay cô.
Ở trên đó là...
Một mạng nhện! Không, là hàng loạt mạng nhện khổng lồ đang quấn vào những bụi nấm.
Những sợi tơ nhện to bằng cái đũa, nhìn qua đã rợn người. Chủ nhân của mạng nhện này chắc chắn phải là một con quái vật vô cùng đáng sợ.
"Nơi này... nơi này là địa bàn của lũ nhện Nanh thép!" - Sol Kang run rẩy - "Chúng ta phải quay lại ngay!"
Nói đến đây, cô run run đưa tay kéo áo Kana. Có lẽ, sợ nhện là nỗi sợ bản năng của mọi cô gái.
Vừa vỗ về Sol Kang, Kana vừa đưa ánh mắt lo lắng nhìn Jiwon. Cậu không muốn phản đối bạn mình, nhưng tình hình hiện tại đúng là rất nguy hiểm. Ryoo Bin cũng đứng lại, cảnh giác nhìn xung quanh.
Thế mà, Jiwon vẫn bình thản đi tiếp.
Soạt!
Vung kiếm chém đứt một cành tảo lớn chắn đường, Jiwon nói với giọng tỉnh bơ: "Không sao đâu. Con đường này an toàn".
"An toàn?" - Không nhịn được nữa, Sol Kang gắt lên - "Cậu đùa đấy à? Xung quanh đây toàn là lưới nhện đấy! Là lưới của nhện Nanh thép khổng lồ nổi tiếng khát máu đấy! Cậu muốn dẫn mọi người vào chỗ chết sao?"
Hai mắt cô ngân ngấn nước, rõ ràng là Sol Kang sắp khóc đến nơi.
"Thì bởi vậy nên tôi mới nói là con đường này an toàn" - Jiwon dừng lại và ôn tồn giảng giải - "Đây là lãnh địa của lũ nhện, nên chúng ta chỉ cần đối phó với chúng, chứ không phải lo lắng về các loại ma thú và thủy quái khác".
"Ah..." - Sol Kang há hốc miệng, không nói nên lời.
Kana vội lên tiếng đỡ lời: "Nói như vậy là cậu có cách đối phó với lũ nhện rồi, phải không?"
"Đương nhiên" - Jiwon bật cười - "Tôi đâu có điên mà dẫn mọi người vào chỗ chết".
Ryoo Bin nheo mắt nhìn quanh. Quả là lạ lùng, họ đã đi rất sâu vào trong rừng mà chưa thấy ma thú nào xuất hiện. Quanh đây im ắng đến lạ thường. Nếu đây là lãnh địa của nhện Nanh thép, thì chúng phải tấn công họ từ lâu rồi.
Trừ phi...
"Khịt khịt"
Kana ngếch mũi lên và hít hà.
"Khịt khịt"
Cậu chợt nhận ra có một mùi lạ lùng quanh đây. Nãy giờ họ di chuyển nên không để ý lắm, nhưng khi đứng lại thì mùi hương tỏa ra rõ mồn một.
Ryoo Bin cũng đã ngửi thấy mùi đó. Ánh mắt cậu hướng về chiếc túi nhỏ đang đeo trên cổ Jiwon.
"Đó là..." - Ryoo Bin ngập ngừng - "Túi đựng hương liệu?"
"Chính xác" - Jiwon mỉm cười - "Mùi hương này có tác dụng xua đuổi con trùng, đặc biệt là nhện".
"Cậu... chế ra thứ này ư?" - Kana ngạc nhiên chen vào.
"Ừ. Bằng nguyên liệu hôm qua mua ở chợ đêm đấy".
Jiwon vừa nói vừa cười tươi như thể không có chuyện gì xảy ra. Nhưng những người khác thì không thể bình thản nổi.
Ngập ngừng một lúc, Ryoo Bin khẽ hỏi: "Jiwon, cậu là một Dược sư à?"
Biết cách chế tạo gia vị để dụ Thủy quái cấp cao. Biết cách dùng hương liệu để xua đuổi nhện Nanh thép và các loại côn trùng.
Chỉ hai bí quyết này thôi cũng đủ để Jiwon có thể mở một cửa hàng dược liệu và sống sung túc trên tàu Hy vọng. Thậm chí, các gia tộc sẵn sàng bỏ hàng đống tiền để mời cậu về làm Dược sư phục vụ cho riêng họ.
Nhưng Jiwon mỉm cười và lắc đầu.
"Chỉ là chút kiến thức nhỏ nhoi thôi, không có gì đặc biệt đâu".
Ở kiếp trước, cậu đã từng gặp gỡ một cô gái có thể dùng hương liệu để ru ngủ Hải Vương, một chàng trai có thể chế ra loại thuốc cứu người khỏi vết thương thập tử nhất sinh, hoặc một lão nhân dùng độc dược để tiêu diệt cả bầy Ngư Long. Theo quan điểm của Jiwon, những người đó mới xứng đáng được gọi là Dược sư.
'Haizzz... Liệu kiếp này mình có cơ hội gặp họ không? Liệu những oan nghiệt có thể thay đổi được không?'
Sợ rằng những hoài niệm cũ sẽ làm mất thời gian, Jiwon vội gạt chúng ra khỏi tâm trí. Cậu vội vã bước về phía trước và lớn tiếng giục mọi người.
"Nhanh chân lên nào! Tôi tìm thấy con mồi đầu tiên rồi!"
Nghe vậy, cả ba người còn lại vội vã chạy lên xem "con mồi" mà Jiwon nói là gì.
"Oa..."
"Cha mẹ ơi..."
"Lần đầu tôi thấy thứ này đó".
Kana, Sol Kang và Ryoo Bin đều trợn mắt há hốc mồm.
Trước mắt họ, ở trên ngọn một cây nấm cao chừng 3 mét, là một bọc trứng nhện khổng lồ, trắng nõn.
"Hàng cực phẩm đó" - Jiwon quay về phía bạn bè và cười tươi.
Note: Nhà mình có người ốm nên chương ra hơi chậm xíu. Mai sẽ bổ sung nhé.
MỤC LỤC
Quyển I: KHÔNG THĂNG CẤP MỘT MÌNH
Chương 11
Cảm ơn bạn
Trả lờiXóaChúc người thân ad mau khỏi bệnh
Trả lờiXóaCảm ơn nhóm
Trả lờiXóaok
Trả lờiXóaTks nhóm nhiều
Trả lờiXóahèn chi lâu quá trời mới có chap, thanks
Trả lờiXóahôm nào có chương mới vậy ạ
Trả lờiXóa1 tháng 2 chương :V
Trả lờiXóa